1.3 DUNG DỊCH THUỐC
Solutiones
Định nghĩa
Dung dịch
thuốc là những chế phẩm lỏng trong suốt chứa
một hoặc nhiều dược chất hoà tan, tức
phân tán dưới dạng phân tử, trong một dung môi
thích hợp (nước, ethanol, glycerin, dầu…) hay hỗn
hợp nhiều dung môi trộn lẫn với nhau. Do các phân
tử trong dung dịch phân tán đồng nhất, nên các
dung dịch thuốc đảm bảo sự phân liều
đồng nhất khi sử dụng và độ chính xác
cao khi pha loãng hoặc khi trộn các dung dịch với nhau.
Các dược
chất trong dung dịch thường không ổn định
về mặt hóa học so với dạng rắn.
Các dung dịch
thuốc thường cần bao bì lớn và có khối
lượng lớn hơn so với dạng thuốc rắn.
Phương pháp điều chế
Dung dịch
thuốc thường được điều chế bằng
cách hòa tan dược chất vào trong dung môi. Có thể cho
thêm các tá dược với nồng độ thích hợp
để ổn định dược chất (chống
oxy hóa, chống thủy phân…), làm tăng độ tan hay
để bảo quản thuốc.
Các dung dịch
thuốc được phân loại theo đường sử
dụng như Dung dịch uống và Dung dịch dùng tại chỗ hay được phân loại theo
hệ thống dung môi và chất tan như Dung dịch
nước, Dung dịch cồn. Các dung dịch dùng để
tiêm hoặc nhỏ mắt được quy định
riêng trong chuyên luận Thuốc tiêm, thuốc tiêm truyền
(Phụ lục 1.19), Thuốc nhỏ mắt (Phụ lục
1.14).
Yêu cầu chất lượng
Theo yêu cầu
kỹ thuật chung của từng loại thuốc và theo
chuyên luận riêng.
Bảo quản
Các dung dịch,
đặc biệt là các dung dịch chứa dung môi dễ
bay hơi, phải bảo quản trong bao bì kín, để
nơi mát. Cần xem xét để sử dụng các bao bì
tránh ánh sáng khi sự biến đổi hóa học do ánh sáng
có thể ảnh hưởng đến độ ổn
định của thuốc.